Kể từ khi tớ nhận thức sự quan trọng của vẻ bề ngoài, chưa một lần tớ thấy tự tin mỗi lần đứng trước người khác.Tớ luôn mặc cảm về chiều cao chưa đầy mét rưỡi của mình. Cậu có biết mỗi lần cậu rủ tớ đi chơi cùng cậu, tớ rất vui và muốn nhận lời ngay với cậu. Nhưng tớ không thể nào vượt qua được nỗi tự ti đó. Thế là thêm lần nữa, tớ từ chối cậu. Tớ luôn bịa ra những lí do để tránh gặp mặt cậu. Thực sự trong lòng tớ rất muốn được ngắm nhìn khuôn mặt hiền lành, với ánh mắt biết cười của cậu. Thực sự tớ rất thích được cậu nắm tay đi trên những con đường tím sắc bằng lăng, đỏ rực hoa phượng, thơm mùi hoa sữa của Hà Nội. Nhưng tớ nghĩ bên cậu chúng ta rất khập khiễng. Một đứa con trai “ còi” cả về chiều cao lẫn cân nặng đi bên cậu làm tớ co mình lại. Cậu không biết rằng, tớ không phải một thằng hoàn hảo như cậu nghĩ đâu. Cậu bảo tớ học giỏi, cậu bảo tớ viết văn hay, cậu bảo tớ...nhưng cậu đâu biết rằng, tớ không thể an ủi cậu mỗi khi cậu buồn, bởi tớ quá lạnh lùng. Tớ không biết cách làm cậu mỉm cười bởi tớ chưa bao giờ nở một nụ cười thực sự với người khác. Mỗi nụ cười với tớ chỉ là xã giao, chỉ là gượng ép. Tớ có thế nhớ những món ăn cậu thích nhưng tớ lại không thể nấu cho cậu một bữa cơm với những thứ khoái khẩu của cậu. Tớ có thể thấy cậu co ro trong mùa đông lạnh giá nhưng đôi tay tớ không có khả năng đan cho cậu một chiếc khăn hay đôi găng tay ấm áp. Tớ cảm nhận được nỗi đau của cậu khi bị người bạn thân nhất của mình lừa dối nhưng tớ lại không biết làm thế nào để xoa dịu cậu, tớ biết trái tim mình đã lỡ nhịp mỗi khi đứng trước mặt cậu nhưng tớ không biết bày tỏ tình cảm của mình ra sao?
Cậu luôn đến bên tớ mỗi khi tớ gọi cậu. Cậu luôn an ủi tớ bằng những tin nhắn kịp thời, cậu làm tớ vui mỗi khi tớ có chuyện. Cậu cho tớ mượn bờ vai của mình mỗi lần tớ gục ngã. Cậu đến bên tớ nhẹ nhàng như con gió thoảng, cho tớ cảm giác bình yên. Cậu là ánh nắng ban mai dịu nhẹ sưởi ấm tâm hồn và trái tim non nớt đã bị tổn thương của tớ. Cậu như ly sữa nóng giúp tớ có sức hồi sinh. Cậu là cơn mưa rào giữa trưa hè nóng nực, cậu là tia nắng hiếm hoi giữa mùa đông, là một phần quan trọng trong trái tim tớ.
Vì tớ không đẹp, tớ không đẹp trai thật đấy nhé, và tớ cũng chẳng dễ thương chút nào cả, vậy thì cậu vẫn thích tớ chứ ?
Vì tớ không đi học nhiều, tớ không có những bằng cấp này nọ, tớ không có bất cứ thứ gì cả, vậy thì cậu vẫn thích tớ chứ ?
Vì tớ sắp chết rồi, tớ bệnh, có rất nhiều người bên cạnh tớ, cầu nguyện cho tớ, và tớ hay cười, bảo với họ là không đau tí nào, nhưng sự thật là tớ đang rất đau rất đau, tớ không nói ra vì họ yêu tớ và cũng vì tớ yêu họ nữa, vậy thì ngay cả khi tớ chết đi cậu vẫn yêu thương tớ đúng không ?
Tớ thích cậu....
Cậu nghĩ sao ?
Cậu sẽ hạnh phúc, sẽ ôm chầm lấy tớ khi tớ nói tớ thích cậu hay cậu sẽ bực mình, thật sự tớ không biết....
Cậu sẽ chấp nhận tớ, ngay cả khi tớ không phải là người tốt, tớ không biết...
Tớ chẳng biết gì về cậu cả, mọi thứ và mọi thứ, nhưng tớ vẫn thích cậu...
Tớ vẫn thích cậu ngay cả khi cậu không xinh, không giàu có, không sành điệu
Tớ vẫn thích cậu ngay cả khi cậu không thích tớ...
Tớ thích cậu, nếu tớ chết đi thì tớ vẫn thích cậu, mãi mãi là như vậy, vì cậu ở trong trái tim tớ đã rất lâu rất lâu. Tớ biết trái tim sẽ không còn đập khi người ta chết, vậy thì cậu sẽ thắc mắc, tớ sẽ thích cậu như thế nào đúng không. Yên tâm nhé, tớ sẽ tặng trái tim tớ cho một người con gái nào đó may mắn hơn tớ, tớ sẽ gửi tất cả những yêu thương tớ dành cho cậu vào trái tim người ta, như vậy dù tớ không còn thì vẫn có người thay thế tớ yêu cậu (tớ đọc trong một quyển tiểu thuyết và rất cảm động vì tình cảm của người con trai khi chết đi, tớ cũng sắp chết, nên tớ cũng muốn làm giống như người đó, cậu đừng cười nhé !!!!!!)
Chả biết tự bao giờ.. Tớ biết nhớ một người (cậu đó ^^) Nhớ những ngày tớ gặp cậu.. Cái ngày đầu tiên tớ thấy cậu Tớ nhớ.. Đôi mắt tròn xoe.. Lời dịu dàng của cậu.. Rồi từng ngày thấy cậu.. Tớ thấy yêu đời vô cùng Tớ thấy mình thật may mắn vì quen được cậu
_____________________ Những ngày Tết vừa qua Tớ nhớ cậu vô cùng Ngày đầu tiên, cậu đi vào giấc mơ của tớ .. Tớ thấy cậu cười.. Úp mặt xuống bàn, dưới ánh sáng.. Nụ cười cậu như thiên thần khắc sâu vào tâm trí tớ..
Còn hôm qua.. tớ lại mơ.. Nhưng là ác mộng Cậu đang cười với một người khác.. Tớ nhìn theo, từng dòng nước mắt lăn trên má.. Tớ đau khổ vô cùng, tớ hét lên.. Rồi giấc mơ chấm dứt.. Tớ tỉnh dậy và thấy đau nhói con tim --------------- Nhìn thẵng vào sự thật.. Cậu không hề thích tớ.. Khi mà tớ và cậu gặp nhau Cậu chỉ kể về người đó NGười mà cậu đang thích Tớ nghe, chỉ biết cười.. Đằng sau nụ cười đó là một vết thương.. Một vết thương từ con tim Tớ chấp nhận rằng.. Cậu không thích tớ Nhưng cậu ơi! Tớ thích cậu rồi.. Tớ biết phải làm sao?
Thực sự.. tớ đã rất luỡng lự.. Khi viết ra những dòng này Tớ thấy tim mình Như thắt lại Tớ muốn che giấu những điều đó Để cậu không biết Tớ muốn chôn điều đó vào trong sâu thẳm trái tim Nhưng tớ không thể Mọi người bảo tớ còn bé Bé ư?.. 13 tuổi cũng đủ biết thích rồi Đủ hiểu mọi điều xung quanh mình Tớ muốn cho cả thế giới này.. Biết rằng ♥Tớ THÍCH CẬU ♥
Tớ biết khi cậu đọc những dòng chữ này của tớ thì gió đã đưa tớ về trời mất rồi, cậu sẽ khóc chứ ..... Tớ lại không biết... Nếu cậu khóc...tớ chỉ là những mảnh vụn vỡ kí ức...tớ vẫn lau nước mắt cho cậu, tớ luôn bên cậu dù cậu không cảm nhận được hơi ấm từ đôi bàn tay tớ...dù tớ chỉ là sương khói...cậu không nhìn thấy tớ...điều cuối cùng tớ muốn nói với cậu....
Từ lâu lắm rồi, tớ muốn hỏi cậu một câu, chỉ một câu thôi, “Khách viếng thăm à, tớ thích cậu nhé?”!
Nguồn:Mực Tím.Hay thì bấm thank nhé P.S:Hãy bấm Ctrl+A để thấy toàn bộ nội dung bài viết.Nếu thực sự bạn tin đây là lời của Dzĩn thì bạn đã đúng . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Là Con Gà.Bạn bị lừa rồi,có chữ nguồn to tướng kia kìa.Chúc mừng ngày cá tháng tư |